Mùi

Sống với một chú chó, bạn phải hiểu, chúng sống bằng mùi. Thị giác của chó kém về màu sắc, kém vào ban ngày. Vị giác của chó cũng không ấn tượng mấy… Vậy nên, trọn vẹn cuộc sống này, một chú chó trải nghiệm và hưởng thụ nó bằng mùi hương.

Chó không quan trọng xấu đẹp, trong mắt chúng mọi vật hiện hữu một cách tầm thường. Chó chẳng đòi hỏi vị đậm đà từ đồ ăn, chúng sẽ tận hưởng những món có mùi thơm ngon và đặc sắc.

Mùi là đặc biệt quan trọng. Bởi vậy, bạn sẽ thấy một chú chó cực kỳ gắn bó với những nơi chốn cũ, những đồ vật cũ và những con người cũ. Áo quần càng cũ càng thân thuộc. Giày vớ càng được dùng nhiều càng dễ trở thành món ưa thích thân thương.

Ngày đầu Chickpea ở lại, mình ôm con trong lòng, cho con ngủ chung trên nệm với mình. Tuần Chickpea về nhà, mình nhường lại cho con “cái áo 10 năm” của mình để giữ làm của. Vâng!!! Đúng vậy! 10 năm thì rõ ràng cái mùi nguyên bản của mình sẽ chẳng lạc đi đâu được nữa.

Cái áo đó giờ để lót ngủ trong chuồng, con hiểu đó là nhà. Cái áo đó giờ để lau mình sau khi tắm, con biết tắm xong sẽ ổn thôi. Cái áo đó giờ chịu bao nhiêu cấu cạp giằng xé, con biết nó là bạn… Tất cả những gì con nhận thức được từ cái áo là sự an tâm sâu xa từ mùi hương mà nó đem lại. Dù có làm gì đi nữa… còn áo, còn mùi là còn bình yên.

Chickpea 03

Còn áo, còn mùi là còn bình yên!

Mùi cũng là yếu tố quyết định khi con chọn gắn bó với một vị trí nào đó để đi vệ sinh. Đừng trách chó con nếu chúng thử đánh dấu khắp các nơi… và bạn có lau chùi mãi chúng vẫn thả của ra đó. Ở đâu đó có mùi dễ đi… và ở một số đâu đó khác ngửi mùi không thể nào thanh thản mà ị được, chỉ có bạn là không biết!

Chúng ta không ngửi thấy, không cảm nhận được, nhưng chỉ cần một vài phân tử rơi vãi, con sẽ biết chỗ đó là quen thuộc. Tuy nhiên, quen thuộc mấy thì chướng ngại vật vẫn sẽ ngăn cản con trong việc đi vệ sinh trở lại chỗ cũ. Nếu chỗ đi vệ sinh đang tồn tại một cục kít… con sẽ dời đi một quãng. Vì thế, việc dọn và xử lý ngay từ những lần đầu tiên là quan trọng.

Và mình nhận ra mùi hương của nước lau nhà đơn thuần chỉ là một sản phẩm nhân tạo ngu ngốc để đánh lừa trí óc con người. Con đi tè, bạn lấy nước lau sàn chùi, không ăn thua! Mình phải xử lý mùi bằng cách lau sạch, có thể dùng nước rửa chén để lau, sau đó dùng bình xịt (nước rửa kính, nước xịt phòng, nước xịt côn trùng) xịt thẳng vào khu vực con đi bậy… và dẹp sạch những đồ đạc có thể ám mùi xung quanh như vải, giấy, thùng, hộp carton… vì chúng rất dễ hút mùi.

Sau một thời gian, con phân biệt rất rõ ràng, khăn để tưới lên đó sẽ khác với khăn để quấn mình trong đó. Khăn để nằm và để tắm sẽ được giặt giũ kỹ càng, có thể dùng xà phòng hoặc nước giặt để khử mùi. Khăn để đi vệ sinh sẽ được giặt nhưng hạn chế chất tẩy, giảm thiểu bay mất những mùi hương bí ẩn… và ở chỗ đi vệ sinh, mình sử dụng bìa carton lót phía dưới, thay đều đặn khi chúng đã cũ nhưng luôn giữ lại một mảnh đậm đà hương sắc. Vậy là, mùi của con, chỗ đi vệ sinh của con, chẳng lạc đi đâu được nữa.

Và nhiệm vụ của bạn khi trải nghiệm hành trình luyện tập đi vệ sinh cho con là khử mùi ở chỗ bạn không muốn, và lưu mùi ở chỗ bạn mong muốn – chỉ mùi thôi, hiện vật không được chấp nhận! Đến được đây, có thể bạn vẫn ngáo ngơ về mùi, nhưng quan sát đủ lâu và trải nghiệm đủ nhiều, bạn sẽ hiểu chó con cục cưng sống như thế nào. Mũi vẫn điếc nhưng kinh nghiệm đầy mình!

Doraemon25
06/06/2020

This entry was posted in Chuyện chó, Chuyện thường ngày and tagged , , , , , , , , , , . Bookmark the permalink.

Phản hồi cho bài viết